34/28B Dien Bien Phu st Hanoi - Vietnam
Kiệt tác thế giới, ngôi đền lãng mạn nhất hành tinh… là những mỹ từ mà người ta dùng để gọi ngôi đền Taj Mahal. Tọa lạc ở thành phố Agra bang Utar Pradesh, Bắc Ấn Độ, ngôi đền được xây bằng đá trắng trên một không gian rộng lớn càng làm tôn lên vẻ đẹp diễm lệ của nó. Có nhiều lý do để Taj Mahal trở nên nổi tiếng. Nhưng nhắc đến ngôi đền này, người ta thường trầm trồ về thiết kế ấn tượng và câu chuyện tình đẫm lệ phía sau.
Ngôi đền đổi màu với thiết kế xứng đáng xếp vào hàng kiệt tác
Được xếp vào một trong 7 kỳ quan thế giới đương đại, ngôi đền Taj Mahal là một niềm tự hào của đất nước Ấn Độ, cuốn hút du khách bởi chính vẻ đẹp lộng lẫy đến khó tin.
Ngôi đền được xây trên một khu đất rộng 304m - dài 580m và là một tổ hợp của các phong cách thiết kế Ba Tư, Trung Á, Hồi giáo. Quần thể kiến trúc này bao gồm 5 hạng mục: cổng chính, vườn cây, nhà thờ Hồi giáo, khu nghỉ và lăng mộ chính. Chính giữa là một lăng mộ có đáy hình bát giác cao 75m với mái vòm tròn được làm hoàn toàn bằng đá cẩm thạch trắng và sa thạch. Bao quanh là 4 vòm tròn nhỏ. Bốn góc đền là 4 tháp cao 40m. Theo quan niệm Hồi giáo, số 4 tượng trưng cho sự thiêng liêng và bất diệt. Chiều cao của ngôi đền khoảng 80m.
Ngôi đền này được hàng triệu khách du lịch từ khắp thế giới đến tham quan hàng năm.
Trên lối đi có cổng tò vò được khắc những dòng kinh Coran tinh xảo. Sự lộng lẫy thể hiện ở từng chiếc cột đá, khi cứ 3 cm vuông lại được chạm khắc 50 viên đá quý. Taj Mahal được xây dựng từ 35 loại đá quý nhất cùng các vật liệu đặc biệt ở những địa danh nổi tiếng như đá cẩm thạch ở Rajasthan, ngọc thạch anh ở Punjab, ngọc bích và pha lê ở Trung Hoa cùng nhiều loại đá quý khác từ Tây Tạng, Sri Lanka, Afganistan, Ả rập.
Toàn bộ ngôi đền Taj Mahal được xây bằng đá cẩm thạch trắng. Có một đặc điểm mà bất cứ khách tham quan nào cũng phải để ý, đó là màu sắc ngôi đền biến đổi kỳ ảo trong ngày nhờ sự biến màu của đá cẩm thạch trắng theo những thời điểm khác nhau: dịu dàng lúc tảng sáng, chói lòa vào giữa trưa, ngọt ngào buổi chiều hoàng hôn và rực rỡ như ngọn lửa thiêng khi đêm về. Ngay chính giữa đền là hồ nước dài cũng được làm bằng đá cẩm thạch trắng gióng theo trục Bắc Nam, giống như một tấm gương phản chiếu hình ảnh Taj Mahal.
Người ta gọi Taj Mahal là biểu tượng của Ấn Độ và công trình này cũng được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 1983 với lời miêu tả đầy hấp dẫn: “kiệt tác được cả thế giới chiêm ngưỡng”. Ngôi đền đẹp hoàn hảo đến mức theo truyền thuyết kể lại, các nghệ sỹ và kiến trúc sư liên quan đến việc xây dựng đã bị giết để họ không bao giờ có thể xây một công trình đẹp như thế nữa. Nhưng sau này, các sử gia cho rằng họ chỉ được yêu cầu ký giao kèo thôi.
Câu chuyện tình đẫm lệ phía sau
Đến với ngôi đền Taj Mahal, ngoài việc trầm trồ trước thiết kế tuyệt đẹp, người ta còn bị chinh phục bởi câu chuyện tình yêu đẫm nước mắt của hai vị chủ nhân của nó, với một khởi đầu đẹp như mơ cho đến khi bị chia cách bởi cái chết.
Trong lịch sử, vua Shah Jahan – vị vua thứ 5 của đế quốc Mughal, nổi tiếng về sự quyết liệt và tàn bạo. Ông đã từng đảo chính chiếm ngai vàng từ cha ruột, giết hết các anh em để chiếm quyền. Nhưng trong tình yêu, Shah Jahan lại là một người vô cùng chung tình. Trong số các thê thiếp, ông sủng ái nhất người vợ thứ ba - Hoàng hậu Mumtaz Mahal.
Vua Shah Jahan gặp Hoàng hậu Mumtaz trong một lần tình cờ đi dạo, lúc đó ông chỉ mới 16 tuổi. Mặc dù đã có tới 2 bà vợ nhưng vua Shah Jahan vẫn chỉ tơ tưởng thương nhớ đến người con gái có nhan sắc rực rỡ đã chiếm trọn trái tim ông. Tuy vậy, phải chờ tới năm 1612, hai người mới chính thức được kết hôn đúng như mong ước suốt 5 năm dài của Shah Jahan.
Năm 1628, Shah Jahan đoạt được ngai vàng của vua cha để lên ngôi, Mumtaz Mahal cũng chính thức trở thành Hoàng hậu. Bà là người có vai trò quan trọng đối với vua Shah Jahan, khi không chỉ sát cánh bên ngài trong cuộc sống mà còn tư vấn nhiều vấn đề quan trọng liên quan đến quân sự, kinh tế, chính trị. Hai người chung sống suốt mười chín năm và hầu như không rời nhau nửa bước, ngay cả những lúc Shah Jahan lâm trận. Nhưng cũng chính vì quá yêu mà hoàng đế đã vô tình khiến người vợ thân yêu nhất của mình mãi mãi ra đi. Bà qua đời vào năm 1631 trong lúc sinh nở đứa con thứ 14, trên đường cùng chồng ra chiến trận.
Sự ra đi của bà đã để lại nỗi buồn đau vô hạn, không thể khỏa lấp trong lòng Shah Jahan. Ông mất ngủ trong nhiều tháng trời, chỉ ngồi trầm tư một mình. Chỉ sau một đêm ngồi bên xác vợ, râu tóc của ông đã trở nên bạc trắng. Hoàng đế còn ra lệnh cho các địa phương phải để tang bà trong hai năm. Lúc hấp hối, Hoàng hậu Mumtaz Mahal đã trăn trối 3 điều với chồng: xây cho bà một ngôi đền, hàng năm đến đền thăm bà vào ngày giỗ và thay bà chăm lo cho các con thật tốt.
Ít lâu sau đó, Shah Jahan bắt tay vào thực hiện di nguyện của Mumtaz Mahal: xây dựng một lăng mộ tương xứng với tình yêu của hai người. Toàn bộ nguồn lực của cả vương triều đều tập trung cho việc này. Ustad Tsa - kiến trúc sư tài hoa nhất Bắc bán cầu thời bấy giờ, đảm nhiệm việc thiết kế ngôi đền. Ngoài ra, còn cần đến 32 triệu rupee (tương đương 877 triệu USD theo tỷ giá hiện tại), khối lượng đá quý và vật liệu do 1.000 con voi vận chuyển, cùng với hơn 20.000 nhân công lao động ngày đêm. Vậy mà đến 22 năm sau (1653), Taj Mahal mới hoàn thành.
Sau khi Taj Mahal xây xong thì Shah Jahal cũng chẳng còn màng đến việc triều chính. Trong những năm tháng cuối đời, ông đột ngột ngã bệnh nặng và giống như định mệnh của luật nhân quả, Shah Jahan bị chính con trai mình chiếm ngôi, đồng thời giam lỏng cha trong pháo đài Agra bên kia sông. Hàng ngày, vị hoàng đế già vẫn ngồi trên vọng lâu, đau đáu dõi mắt về ngôi đền cẩm thạch trắng, nghĩ về quãng đời đã qua trong sự tủi nhục. Ông suy sụp dần rồi qua đời. Năm 1666, di hài của Shah Jahan được đưa về Taj Mahal, đoàn tụ mãi mãi với người vợ yêu dấu.
Đền Taj Mahal ngày nay đã trở thành một biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu, truyền cảm hứng cho các cặp đôi trên toàn thế giới.
Cho đến nay, mọi người đều nói rằng: bằng tình yêu sâu đậm của mình, vua Shah Jahan đã tạo nên một kiệt tác cho nhân loại. Thể hiện qua việc ở khắp công trình mang đầy hình bóng của Hoàng hậu: khu vườn như dáng dấp yểu điệu, mái vòm như tấm mạng che mặt, toàn ngôi đền giống như một giọt lệ rơi của bà. Taj Mahal chính là hình dung của vua Shah Jahan về nơi ở của Hoàng hậu Mumtaz Mahal trên thiên đường.
Trải qua bao thế kỷ, ngôi đền Taj Mahal vẫn sừng sững đứng đó chứng kiến vạn sự đổi dời của thời thế. Câu chuyện tình yêu của vua Shah Jahal và Hoàng hậu Mumtaz Mahal cũng trở thành một biểu tượng của sự vĩnh cửu, truyền cảm hứng cho tất cả các cặp đôi yêu nhau trên toàn thế giới..